6B- ĐÁNH ẢI ĐỊA ĐẦU SƠN HẢI QUAN
Nhâm Dần (762) vào tiết ngươn tiêu
Binh phân bốn đạo , Châu điều ba quân
Phát tờ lộ bố xa gần
Rao truyền châu quận, tội quân phản loan
Rập rình chèo quế nhặt khoan
Đức Tâm tấn thẳng Hải quan công thành
Chiến thuyền đẩy giạt sóng xanh
Lạc Dương phát pháo hải trình xôn xao
Buồm căng no gió mây cao
Bèo trôi man mác chéo bào phất phơ
Bờ kia xa lắc xa lơ
Sương ôm thành lũy, đèn mờ giăng cây
Dạy rằng: “Phá địch lần nầy
Nghĩa sâu là trong, ơn dày là hơn
Mai kia bão táp dịu cơn
Xóa thù thây đổ, bỏ hờn máu sa
Mười phương thân ái một nhà
Anh em chung mối ruột rà chơn tay
Lấy ơn trả oán mới hay
Hiếu sanh đức ấy sánh tày non cao
Dỗ binh dụ tướng hàng đầu
Chớ nên gây thảm chuốc sầu cho ai
Chỉ dung sức đánh thị oai
Thứ tha kẻ bại, nới tay rộng tình
Đầu giờ Sửu phái kỳ binh
Hành quân mau lẹ chiếm gành phía Nam
Sắc quần màu áo pha chàm
Màn đêm ẩn bóng, sương lam giấu mình
Đốt ngòi hỏa cụ thình lình
Cặp hông lợi dụng địa hình thốc qua
Chiến thuyền đặc nước dàn ra
Thiết đề chặt xích, tấu kha phá rào
Giăng bày trận, chớ đánh vào
Để ta mượn chước Lưu Hầu ngày xưa
Trại binh quạnh quẽ như tờ
Gối đầu triền núi lờ đờ ngủ mê
Tỏa lan giá lạnh bốn bề
Thóp thoi lửa đóm đi về vọng lâu
Lưng trời hơi gió rao rao
Tiếng đâu vẳng gọi mạch sầu hoài hương
- “Thái hàng ngất ngọn mù sương
Lần nương gậy trúc huyên đường ngóng mong”.
Non xa mờ đục chập chồng
Lạ chưa ? Sao sáo Tử Phòng đâu đây ?
Giọt buồn vương vất đầu cây
Đưa cao vút thẳng cung mây mấy từng
Trầm trầm nhịp thở rưng rưng
Nghẹn ngào thổn thức úa vừng trăng quê
Âm thanh đứt nỗi não nề
Lệ pha tiếng nức nở kề áo quan
- “Ai mơ tưởngmộng gác vàng
Phòng không- Ai giấc mơ tàn- lẻ đôi
Đường mê, chinh thú nổi trôi
Không nghe ai nói - Dẫu lời trối trăng
Ruộng vườn vui thú làm ăn
Món ngon đất khách đâu bằng hoắc lê
Cần chi ấm tử vinh thê
Dang lưng trâu ngựa hổ bề thân danh
Dễ gì áo tía lọng xanh
Bôn ba cờ hiệu riêng mình gian nguy
Xông pha thôi thúc dây tì
Tóc râu tê cóng, màu chì môi thâm
Màn mưa trướng cỏ ăn nằm
Chưa tàn binh lửa thây dầm máu loang
Để ai điện ngọc vinh sang
Tìm vui xác thịt giữa ngàn cung phi
Tiệc tùng rượu rót li bì
Biết chăng nước mắt sinh ly kiếp nghèo
Chồng đi biệt vợ gieo neo
Con chiu chít đợi cánh bèo đoàn viên
Phập phòng trong dạ chẳng yên
Lấy gì gở mối ưu phiền cho vơi”.
Khi sâu thẳm lúc xa vời
Len luồn mạch máu nối lời thê lương
Réo cao đồng vọng đoạn trường
Ngân nga phưởng phất giọt buồn chậm rơi
Bơ vơ đá lở sông bồi
Hồn tan sĩ tốt lôi thôi chán chường
Sức đâu giục ngựa cầm cương
Tinh thần nào khiển nổi đường gươm vung
Quân Liêu đầu óc rối bòng
Cờ hàng giương ngọn, bác đòng rời tay
Thâu xong lũy rộng thành dài
Đức Tâm ban lịnh lo ngay chẩn bần
Giúp người tứ cố vô thân
Đồng tiền rá gạo phát phân khắp vùng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét