Chủ Nhật, 15 tháng 3, 2009
1A- Loạn An Lộc Sơn
HỒI THỨ NHỨT
Trường An thất thủ, Huyền Tôn tới Cẩm Thành
Đồng Quan sa cơ, anh hùng lâm mạt lộ
A- LOẠN AN LỘC SƠN
Trung Nguyên sóng gió tơi bời
Sông khô núi sụp đổi dời phù vân
Tôi loàn con giặc Lộc Sơn
Tiếm xưng đế hiệu khinh lờn điện loan
Đất bằng sấm nổ sét vang
Xiên đồn đạp lũy phá tan thành trì
Thói thường quỉ lộng thời suy
Quốc Trung là đứa vô nghì ác gian
Ngựa trâu tầm loại hợp đoàn
Manh tâm xô ngã miếu lăng Đường trào
Hương trời sắc nước bấy lâu
Tấn cung Dương thị làu làu bóng gương
Gác son kín cổng cao tường
Gấm phong lụa rũ hải đường mặt hoa
Lan vóc ngọc huệ da ngà
Thẹn thua dung mạo Hằng Nga khom mình
Minh mông biển ái trời tình
Hồ thu gợn sóng lung linh đầu mày
Vẫy vùng thước kiếm khiên mây
Dễ no đáy mắt nét ngài hường nhan
Tìm vui nệm thúy màn loan
Vườn lê tơ trúc rộn ràng thâu đêm
Cầu vồng rỡ áo ngời xiêm
Men lừng lửa dục lòng mềm dáng xuân
Bướm si say cánh hoa rừng
Ác tà thỏ lặn tưởng chừng phút giây
Trễ tràng triều ngự hôm mai
Nỗi dân việc nước đoái hoài chi đâu
Mây mưa càng đắm càng sâu
Võ vàng long thể âu sầu hình mai
Éo le con tạo khéo bày
Non mòn sông lở họa tai gần kề
Biên cương lửa ngập trời mê
Chập chùng xương chất bộn bề thây phơi
Ngự Dương trống thúc chiêng hồi
Quân reo dậy ải núi đồi chuyển nghiêng
Lũ cuồng thác loạn mọi niền
Chẻ tre nát ngói binh Yên ập vào
Cam tuyền chìm giữa ba đào
dập dìu quỉ dữ xôn xao lạ thường
Ngoài thành vuốt múa nanh giương
Bình Lư hợp sức Phạm Dương dấy loàn
Mưu thần chước thánh khó toan
Thở dài bó gối khôn đường tới lui
Hôi tanh sâu bọ lằn ruồi
Bám đeo hào lũy dập vùi cỏ hoa
Điều binh khóa chặt đường ra
Sóng sôi lửa giận bốc hòa máu say
Được thua còn một trận nầy
Danh thơm cõi suối làng mây muôn đời
Sá gì tên lạc đạn rơi
Sử xanh bia miệng nối lời muôn thu
Chốt đầu chặn lối Thành Đô
Kình Dương ải vững cơ đồ mới an
Trướng hùm tướng sĩ luận bàn
Ngăn đườn giặc tấn bảo toàn đế kinh
Thuồng luồng quấy động biển xanh
Cọp điên cậy sức băng mình ào qua
Đông tàn bấc lạnh cắt da
Lộc Sơn mở thế trận ra tung hoành
Vạc kêu sương hé bình minh
Sói lang cản lối ngạc kình ngăn sông
Ra oai rõ mặt anh hùng
Đẩy lui sóng gió vẫy vùng dọc ngang
Bày xe dọn pháo rộn ràng
Cửa viên dạ sắt gan vàng giáp công
Cao xanh đành đoạn phụ lòng
Bọc thây da ngựa tận trung dưới cờ
Phách nương gió phất dật dờ
Con thơ vợ dại bơ vơ tìm về
Nực nồng máu nhớp bốn bề
Điêu tàn cõi ấy thảm thê đường nầy
Ô chùy gió thốc bụi bay
Trường An tốc thẳng nội ngày tới nơi
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét