Nhọc nhằn chải gió xông mưa
Chỉ nhen đóm lửa mới vừa cháy lan
Bước đầu chiếm ngự Trường An
Dựng xây nền móng chỉnh trang trận đồ
Sông buồn thiếu vắng con đò
Cát say vó ngựa bụi mờ ải lang
Ngụy Châu trống trận còn vang
Sử An khơi máu chảy tràn phân tranh
Hôi tanh nhẫm dấu Nghiệp Thành
Khô cây héo cội nát cành úa hoa
Đau thương bỏ cửa lìa nhà
Trẻ thơ móc ruột, đàn bà phanh thây
Già nua ngựa xé voi giày
Dã man no mắt lũ bầy yêu tinh
Kết liên mười vạn Liêu binh
Đeo chơn mọi rợ, giựt giành vinh hoa
Hịch vang vọng mãi đầu loa
Thôn gần uốn nõ, làng xa hợp đoàn
Lòng son nguyện với gan vàng
Thái San phải định, Tràng Giang phải bình
Xe rồng cuốn bụi Nam chinh
Ngựa Kỳ sải vó điều binh kịp giờ
Quân đi sóng cuộn đôi bờ
Khí thiêng lở núi, giáo cờ rợp sông
Cẩm nang Trù bút đeo hông
Châu Thông lảnh ấn tiên phong lên đàng
Thư Dương tay vẫy bão tràn
Ầm ầm quân mã băng ngàn như going
Nghiệp Thành tướng giỏi binh đông
Hổ đầu Trương Chí bố phòng rất nghiêm
Quân triều len lỏi bóng đêm
Non Tây tắt ánh trăng liềm ra tay
Hèn lâu mới được một ngày
Cánh hồng thỏa nguyện ra tài kình nghê
Thủ trung thấy chết cận kề
Cải trang thương khách trốn về Sài Tang
Im hơi ém tiếng quân dàn
Ngậm tăm cất lạc lặng trang giáo cờ
Lý Quang Bật đã hẹn giờ
Thâu Khai Phong phủ chực chờ mạn Đông
Đương cơn pháo đột tên xông
Hùm beo múa vút, thần long chuyển mình
Kề tai ra hiệu lui binh
Khơi dòng sông lũ nguồn trên đổ về
Mây đùn mưa nặng dầm dề
Nghiệp Thành ngập lụt như bè giạt trôi
Bơ vơ bốn phía đất trời
Thủy triều đương vượt lũng đồi nước dâng
Xuồng con ghe nhẹ rần rần
Qua hào phá cửa liều thân công đồn
Trương Trung Chí dạ chẳng sờn
Chắc tay cung kiếm đột môn canh tuần
Súc lăn đá ném tưng bừng
Tường long vách rỉ sai quân tram liền
Mười ngày thành chẳng chuyển nghiêng
Uổng công tốn sức lương tiền hụt hao
Mấy phen bày trận đánh vào
Mấy phen rước lấy máu đào thây phơi
Sông dài nước vực sóng vơi
Vừng dương chói rạng, mây trời thênh thang
Mưu sâu kế hiểm luận bàn
Muối đem đổ biển nghĩ càng thêm đau
Chần chừ gì nữa lui mau
Náu mình truông thẳm non cao quanh vùng
Rắp tâm beo cọp tranh hung
Giành phần béo bở để dùng nay mai
Vòng vây bủa kín đêm ngày
Cắt đường tiếp cứu trong ngoài Yên binh
Sáng ngày hoa đậm hương trinh
Đoàn quân thám mã vào trình sự cơ
-Tư Minh thừa lúc trăng mờ
Xua quân thần tốc băng bờ Trường Giang
Thế công xô ngả Cửu Quan
Vó câu ngựa chiến giẫm tan Ô Đề
Say mồi no máu chán chê
Nghĩ đâu đất thãm trời thê sa tràng
Đọa đày nhau ngục trần gian
Hai bên bỏ mạng trăm ngàn có khi
Tướng Yên dùng rặc quân kỳ
Dò la tin tức rải đi khắp vùng
Canh khuya trống nện thì thùng
Lỏi len khuấy rối lục lung khắp nơi
Rạng ra thanh thản nghỉ ngơi
Ẩn thân rừng rậm êm hơi non ngàn
Binh triều đứng thở ngồi than
Ngóng chờ thấp thỏm tấc đàng rủi may
Khiếp kinh mộng dữ đêm dài
Quầng thâm đôi mắt, mặt mày trỏm lơ
Một tuần trăng lặng như tờ
Trá gian chước quỉ ai ngờ được đâu
Xót thân ching thú dãi dầu
Co ro đất lạnh trên đầu mưa rơi
Dẫu không quen, đã hứa lời
Quyết không để dưới mặt trời thấy nhau
Một đêm gió động ào ào
Voi gầm ngựa hí gươm đao bốn bề
Tử Nghi truyền rải tật lê
Chắn rào lừa gổ, xe kê chật đường
Liều mình túng thế cùng phương
Tranh quyền sống sót, vùi xương sá nào
Liên hườn mã rõ mưu cao
Gắn thương ngực ngựa, chỉa đao cạnh sườn
Bão going móng nện mặt đường
Xông pha như sói lọt vườn bỏ hoang
Kề hàm răng nhọn hổ lang
Bầy cừu bất ý tan đàn như chơi
Quân triều hàng ngủ rối bời
Lửa thiêu Xích Bích, thây phơi non Kỳ
Chì quăng đá ném trả đi
Lưỡi liềm móc sắt giải nguy thế cờ
Tranh,mồi béo, nước đục lờ
Rủi may kẽ tóc chân tơ sống còn
Ráng vàng hé ửng đầu non
Quân triều cứu viện bon bon chạy về
Lửa thêm dầu cháy càng mê
Dìm nhau trong giấc tái tê khinh hoàng
Cạnh sườn, Châu, Lý thốc ngang
Bị vây vào giữa, Sử toan lẽ nào?
Tử Nghi dung thế đà đao
Quày cương chém. trả rơi đầu Sử Na
Còn hai chống chọi với ba
Tư Minh liều dốc sức già hơn thua
Múa đao đâm đại chém. Đùa
Nhìn quanh cảm phận con cua gãy càng
Lý Quang Bật múa thanh cang
Trúng thương, Trung Chí tìm đàng ruổi giong
Quất roi, ngựa chiến lộn lồng
Tư Minh vọt thẳng thoát vòng quân vây
Châu Thông vụt phất bàn tay
Phi đao cắm ngập bả vai kẻ thù
Mật tan, Sử hoảng chạy vù
Dắt quân lếch thếch vào khu rừng già
Điểm quân, còn bảy hao ba
Cuộc cờ, thế bại tay sa thế nầy!
Châu rằng: “Trổ kiếm cõi ngoài,
Sợ chi da ngựa bọc thây biên đình”.
Quân hơn hai vạn bỏ mình
Người còn vía lạc hồn kinh tháng ngày
Xe lương địch đốt Giang Hoài
Cướp tươi mễ cốc mạn Tây chở về
Giả người làm mọi ngành nghề
Thay xiêm đổi áo gây bề khó khăn
Lừa khi mây phủ sương giăng
Mồi rơm đốt trại Đại Lăng, Thạch Hào
Gân gà, mưu lược họ Tào
Ba mươi sáu kế, chước nào thượng phong?
Lui về đất hiểm bố phòng,
Lạc Dương cố thủ yên lòng ba quân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét