HỒI THỨ TƯ
Hợp bạn Lứa, Tòng Quân Bình Nam Ngạn
Thất Nghiệp Thành, Bãi Chiến Thủ Lạc Dương
4A- TIỄN ĐƯA
Trà thơm môi, ngắm bông đào
Mưa phùn se lạnh, chớm vào tiết Xuân
Cành đơm nụ búp ngại ngần
Đồi pha nắng dịu, ngọn tần sũng sương
Châu rằng: “Dốc thẳm hí trường
Máu pha kỷ niệm bước đường rũi may
Cánh hồng chí gởi ngàn mây
Nằm co hốc đá mơ xây non đồng
Bắt hùm vật lộn giao long
Thiên San bóp nát, biển Đông lắp bằng
Tháng Giêng đúng hẹn tròn trăng
Đau lòng giã biệt đất Sằn tòng quân”.
Huỳnh rằng: “Cá vượt mấy từng
Hóa rồng vùng vẫy nửa lừng trời cao
Hút luồng khí mạnh trăng sao
Quày gươm chém sấu, giương lao phóng kình
Lúa vàng sẽ rợp đồng xanh
Kiến ong tan ổ, công thành buông cung
Chẳng còn rẽ núi ngăn sông
Đem về một mối chung cùng xa thư
Muôn nhà vui nghiệp an cư
Sống theo đạo nghĩa, hiếu từ khoan dung”.
Vàng sương lụa mỏng mông lung
Đèn hiu hắt bóng, nghiêng song nguyệt tà
Te te gà thúc canh ba
Hành trang dồn đãy, rời nhà bước đi
Mũi lòng thay phút chia ly
Ai cầm được lệ phân kỳ ướt bâu
Châu rằng: “Vực dẫu mấy sâu
Cũng chưa sánh kịp tiễn nhau tình nầy
Gió mừng mây đón hạc bay
Đoái nhìn cội cũ lòng nầy sao quên”.
Huỳnh rằng : “Đường xá chông chinh
Cheo leo hố thẳm, gập gình đá cao
Vân Anh dầu phận má đào
Hang cùng ngỏ hẹp ra vào hằng quen
Đưa người tắt nẻo Trang Xuyên
Lòn truông Phật Tánh, vô miền Nho Lâm
Non Càn giáp với Chơn Tâm
Hướng phương Nhơn Ải hơn năm dặm dài
Giữa trưa trở gót về ngay
Tối tăm rừng bụi, dạ đây đeo phiền”.
Gió xao cành lá bóng xiên
Buồn vương vấn tóc, truân chuyên phận bèo
Thoảng hơi gió động leo heo
Tay che nắng lóa, mắt nheo giọt sầu
Hợp bạn Lứa, Tòng Quân Bình Nam Ngạn
Thất Nghiệp Thành, Bãi Chiến Thủ Lạc Dương
4A- TIỄN ĐƯA
Trà thơm môi, ngắm bông đào
Mưa phùn se lạnh, chớm vào tiết Xuân
Cành đơm nụ búp ngại ngần
Đồi pha nắng dịu, ngọn tần sũng sương
Châu rằng: “Dốc thẳm hí trường
Máu pha kỷ niệm bước đường rũi may
Cánh hồng chí gởi ngàn mây
Nằm co hốc đá mơ xây non đồng
Bắt hùm vật lộn giao long
Thiên San bóp nát, biển Đông lắp bằng
Tháng Giêng đúng hẹn tròn trăng
Đau lòng giã biệt đất Sằn tòng quân”.
Huỳnh rằng: “Cá vượt mấy từng
Hóa rồng vùng vẫy nửa lừng trời cao
Hút luồng khí mạnh trăng sao
Quày gươm chém sấu, giương lao phóng kình
Lúa vàng sẽ rợp đồng xanh
Kiến ong tan ổ, công thành buông cung
Chẳng còn rẽ núi ngăn sông
Đem về một mối chung cùng xa thư
Muôn nhà vui nghiệp an cư
Sống theo đạo nghĩa, hiếu từ khoan dung”.
Vàng sương lụa mỏng mông lung
Đèn hiu hắt bóng, nghiêng song nguyệt tà
Te te gà thúc canh ba
Hành trang dồn đãy, rời nhà bước đi
Mũi lòng thay phút chia ly
Ai cầm được lệ phân kỳ ướt bâu
Châu rằng: “Vực dẫu mấy sâu
Cũng chưa sánh kịp tiễn nhau tình nầy
Gió mừng mây đón hạc bay
Đoái nhìn cội cũ lòng nầy sao quên”.
Huỳnh rằng : “Đường xá chông chinh
Cheo leo hố thẳm, gập gình đá cao
Vân Anh dầu phận má đào
Hang cùng ngỏ hẹp ra vào hằng quen
Đưa người tắt nẻo Trang Xuyên
Lòn truông Phật Tánh, vô miền Nho Lâm
Non Càn giáp với Chơn Tâm
Hướng phương Nhơn Ải hơn năm dặm dài
Giữa trưa trở gót về ngay
Tối tăm rừng bụi, dạ đây đeo phiền”.
Gió xao cành lá bóng xiên
Buồn vương vấn tóc, truân chuyên phận bèo
Thoảng hơi gió động leo heo
Tay che nắng lóa, mắt nheo giọt sầu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét