HỒI THỨ HAI
Nương cửa Phật - Châu Thông làu trận pháp
Cản quân Yên – Giác Hải chịu tai ương
2A- NƯƠNG BÓNG CỬA THIỀN
Gót qua dặm nứa truông bương
Nhành khô mưa ái cỏ lan lối sầu
Chùa xưa nom rõ trên cao
Phất phơ ngọn phướn lụa đào gió mai
Mái rêu xanh ẩn tàn cây
Khói hương tịnh độ ngát ngoài tam quan
Lỗ loang thếp nếp chữ vàng
Linh Sơn Cổ Tự bạt ngàn gió mưa
Sân thiền đêm lạnh còn lưa
Bóng người vắng ngắt dật dờ thảo hoa
Bước liều, bực đá vôi nhòa
Chờ coi động tĩnh lăng già am mây
Lặng trang cửa ních then gài
Ngăn đôi - Tịch mịch trong, ngoài lợi danh
Ghé dòm khe hỡ phên tranh
Xếp bằng thư thả, niệm kinh chuỗi lần
Hững hờ, khép mắt ngưng thần
Dĩa dầu tam bảo cạn lần, trắng canh
Từ Bi sức cả minh minh
Mười phương tế độ mặc kinh Đại Thừa
Bè hồng Bát Nhã qua bờ
Siêu linh pháp tướng khói mờ không gian
Chuyển xoay võ trụ tuần hoàn
Lục trần tứ khổ mê đàng, trầm luân
Cúc vàng hực nắng đầu sân
Lao xao trúc động, lâng lâng hoa lòng
Nhìn quanh sơn tự một vòng
Xanh um chóp ngọn chập chùngrừng hoang
Sư già rời nệm bồ đoàn
Lần then hoa, sịch mở toang cử sài
Châu Thông sụp lạy hiên ngoài
Chút thân chìm nổi giải bày đôi câu:
“Rộng thương phận mỏng ảnh bào
Bước chân tục lụy lạc vào thiên môn
Đẩy đưa lớp lớp sóng dồn
Nép bèo bến đục, nương hồn sông mê
Bủa vây kinh khiếp bốn bề
Mắt cay bão lửa, lối về xa khơi
Đắm mình biển khổ đầy vơi
Linh đinh hạt bụi cuối trời tang thương
Chướng căn oan trái còn vương
Thành tâm nguyện được Phật đường tạm dung”
Cả cười: “Cá nước tương phùng
Cơ duyên đã tới lạ lùng chi đâu
Rủi may đưa đẩy lựa cầu
Đất người vầy bạn dễ đâu chuyện thường
Dắt tay nhau đến hậu đường
Ngôn từ rộng mở dặm trường gian nguy
Rằng:”Xem tướng mạo phương phi
Chẳng tay cung kiếm cũng bề bút nghiên
Phong tư tài mạo thiếu niên
Sân che đạo lý, phước truyền tram anh
Cớ chi gió bãi trăng gành
Gác Đằng đưa lối, rừng xanh nẻo thiền
Khá bày tơ tóc căn nguyên
Biện minh hư thiệt, trắng đen cho tường”
Rằng: “Con nặng gánh thư hương
Rớt khoa thi Hội lỡ làng kiếp trai
Kinh kỳ bụi cuốn tro bay
Ngập đầu binh lửa, giăng dày tanh hôi
Hành trang khăn gói phản hồi
Nước non cách trỡ trải mùi gió sương
Trông vời mây phủ cố hương
Cầu hoang quán lạnh, giọt thương giọt sầu
Quê nhà xa lắc Hà Châu
Chim ngàn bạt gió biết đâu lối về
Những mong bảng hổ tên đề
Nào hay phận hẫm – Não nề tay không
Phòng văn mới được tin hồng
Cha già cỡi hạc non Bồng dạo chơi
Trêu ngươi vật đổi sao dời
Ngùi trông non Thái mây trời che ngang
Sách đờn thâu xếp vội vàng
Dầm mưa chải gió qui hoàn cố viên
Đường đi gặp cảnh u phiền
Đầu non cướp đón của tiền còn chi
Cúi xin đức lớn từ bi
Ruới cho giọt nước dương chi tịnh bình
Nguyện lòng kết cỏ ngậm vành
Hải hà chi lượng đoái tình xót thương”
Sư rằng:”Phật pháp hoằng dương
Dang tay tiếp dẫn mười phương muôn loài
Số phần trót đã an bài
Con chim bay mãi khôn ngoài khuôn thiêng
Kệ kinh nguôi mối ưu phiền
Giong buồm biển giác, lánh miền mê tân
Mịt mù sóng hoạn phù vân
Bôn ba mỏi gối mòn chân ích gì
Đắm vòng tham muội sân si
Gẫm câu “Bạng duật tương trì mà đau
Hương hoa đàm ngát trời cao
Vun bồi cội phước, tiêu dao lâm tuyền
Mái Đông đơn bạc thư hiên
Kiểng trồng trăm loại, xuân riêng bốn mùa
Qua cơn mưa đẩy gió đùa
Chuyện về quê cũ khá tua đợi ngày”
Thứ Bảy, 14 tháng 3, 2009
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét